Đọc Một Hơi

Kim Cương

Trong giai đoạn 1954-1975 tại Sài Gòn, sân khấu và ca nhạc đã phát triển một cách sôi nổi. Sự ra đời của các đoàn, các vở cải lương mới cộng phong cách âm nhạc tân cổ giao duyên đã tạo ra sự mới mẻ của ca vọng cổ và cải lương. Thêm vào đó, sự xuất hiện của các đoàn kịch nói cũng góp thêm những sáng tạo khi khai thác các thể tài và nội dung từ các tác phẩm văn học lớn.

Nghệ sĩ Kim Cương là một nghệ sĩ tiêu biểu của sân khấu Sài Gòn ở thời điểm đó. Bên cạnh sắc đẹp nổi tiếng của mình, nữ nghệ sĩ đã đi từ một nghệ sĩ Cải Lương sang bắt kịp nhịp phát triển và cho ra đời thể loại kịch mà nhiều năm về sau còn được gọi là Kịch Kim Cương. Đoàn kịch của nghệ sĩ ra đời vào năm 1956 và gặt hái được rất nhiều thành công với các vở diễn danh tiếng. Cá nhân nữ nghệ sĩ cũng được mệnh danh là “Kỳ nữ Kim Cương” với tài năng trong nhiều vai trò như nhà soạn kịch và diễn viên. Dấu ấn của những Tôi là mẹ, Lá sầu riêng, Dưới hai màu áo, Về nguồn, Trà hoa nữ, Hai mùa Giáng sinh, Người mua hạnh phúc là những ký ức khó thể nào quên với khán giả qua nhiều năm. Sau năm 1975, nghệ sĩ tiếp tục hoạt động và có nhiều cống hiến lớn cho nghệ thuật quốc gia. Bà lần lượt nhận các danh hiệu Nghệ sĩ ưu tú (1988) và Nghệ sĩ nhân dân (2011), Nghệ sĩ trọn đời vì cộng đồng (2024).

Kim Cương cũng là một trong những “nàng thơ” của Thi sĩ Bùi Giáng – một trong những nhân vật “quái kiệt”, triết gia, thi sĩ uyên bác với những sáng tạo phong phú, đa dạng, “thiên tài” tại Sài Gòn – Chợ Lớn mà ta không thể bỏ qua khi nói về nơi đây. Bùi Giáng đã tặng “nàng thơ của mình” những câu thơ tươi đẹp: “Vô ngần tao ngộ đầu tiên – Em bao giờ biết anh phiền ưu sao – Yêu em từ những kiếp nào – Về sau cũng niệm nguyên màu ban sơ”.

(Nguồn tổng hợp, hình: Đọc một hơi Lịch sử Sài Gòn – Thành phố Hồ Chí Minh do Diệp Xương Vĩ vẽ phục dựng)